الكبير
كلمة (كبير) في اللغة صفة مشبهة باسم الفاعل، وهي من الكِبَر الذي...
Sau đó Allah xoa dịu nổi đau và sự mất mác của các ngươi bằng sự thư giản và tin tưởng, Ngài khiến cho một nhóm trong các ngươi - kỳ vọng vào lời hứa của Allah - nên Ngài đã ru họ rơi vào giấc ngủ ngon lành và thư giản, bên cạnh đó Allah khiến nhóm khác mang tâm trạng hoang mang lo lắng đó là nhóm Munafiq chỉ muốn bình an cho riêng mình, từ đó họ nghĩ bậy về Allah, họ nghĩ là Allah sẽ không ban chiến thắng cho Thiên Sứ của Ngài và không phù hộ cho đám nô lệ của Ngài, quả một lối nghĩ giống hệt như nhóm người thời tiền Islam đã không đón đúng về Allah. Nhóm Munafiq lên tiếng trong sự ngu muội về Allah: "Chúng mình không có quyền hạn trong lần xuất binh này, nếu không là chúng mình đã không xuất binh rồi." Hãy trả lời họ - hỡi Nabi -: "Quả thật, mọi mệnh lệnh đều do Allah bảo, Ngài muốn xem xét và quyết định sao tùy Ngài và Ngài đã định là các ngươi phải xuất binh." Nhóm Munafiq đó đã giấu che trong lòng chúng sự nghi ngờ và ý định xấu, khi họ nói: "Nếu chúng tôi có quyền hành là chúng tôi đã không bị sát hại ở tại đây đâu." Hãy nói với họ - hỡi Nabi -: "Cho dù nhà cửa của các ngươi có ở xa khu chiến địa và sự chết chóc thì các ngươi cũng phải chết đúng theo cách và tại vị trí mà Allah đã tiền định trước cho các ngươi." Allah tiền định về điều đó muốn phơi bày nổi lòng thầm kín của các ngươi điều mà các ngươi đã suy nghĩ, để tách biệt niềm tin Iman và đạo đức giả, bởi Allah luôn biết rõ nỗi lòng thầm kín của đám nô lệ của Ngài, không điều gì giấu được Ngài cả.