القيوم
كلمةُ (القَيُّوم) في اللغة صيغةُ مبالغة من القِيام، على وزنِ...
Hỡi người đắp chăn (Nabi Muhammad)!
Nhất định không! Quả thật, y là kẻ chống đối các Dấu Hiệu của TA.
Thế rồi y bảo: “Điều này chẳng qua là trò ảo thuật có từ xưa.”
Nó không dung tha cũng không bỏ sót (một tên sai quấy và tội lỗi nào).
Và TA đã không chỉ định ai ngoài Thiên Thần làm những người canh gác hỏa ngục.
Và TA ấn định con số (19) của chúng như một sự thử thách cho những ai không có đức tin và để thuyết phục những ai đã được ban cấp Kinh Sách và cũng để tăng cường đức tin cho những người tin tưởng; và để cho những người được ban cho Kinh Sách cũng như những người tín tưởng không còn có gì để ngờ vực cả; và để cho những kẻ mang trong lòng một chứng bệnh và những kẻ không có đức tin có dịp nói: “Allah định nói gì qua thí dụ so sánh này.” Allah đánh lạc hướng kẻ nào Ngài muốn và hướng dẫn người nào Ngài muốn như thế; và không ai biết rõ lực lượng của Thượng Đế của Ngươi ngoại trừ Ngài. Và Nó là Lời Nhắc Nhở cho người phàm.
Cho ai trong các người muốn tiên phong đi trước hoặc muốn ở lại sau.
Mỗi người (linh hồn) sẽ là một cam kết cho những điều mà nó đã làm.
Chúng sẽ đáp: “Chúng tôi là những ngươi không năng dâng lễ nguyện Salah."
"Và chúng tôi là những người thường không nuôi ăn người nghèo."
"Và chúng tôi thường nói chuyện vô bổ với những người hay chuyện vãn tầm phào."
Bởi thế, không một sự can thiệp nào của những người can thiệp có thể giúp ích chúng được.
Bởi thế, lý do gì đã khiến chúng quay lánh xa Lời cảnh báo?
Không, mỗi người trong bọn chúng muốn được trao cho những tờ kinh được trải ra
Nhưng không ai cảnh giác đặng trừ phi Allah muốn bởi vì Ngài là Chủ Nhân đáng phải sợ và là Chủ Nhân ban sự tha thứ.